8a3 PHL Trụ sở chính

Đăng ký nhanh nào!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Join the forum, it's quick and easy

8a3 PHL Trụ sở chính

Đăng ký nhanh nào!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

8a3 PHL Trụ sở chính

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
8a3 PHL Trụ sở chính

Dịch vụ tạo nick giùm, gửi nick và pass muốn tạo qua yahoo : kaxkute

Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Latest topics

» tinh ban la j
by andyvuong Wed Nov 07, 2012 6:05 pm

» ♂♂♂hihihihihihi♀♀♀
by my_ha_1999 Tue Nov 06, 2012 6:50 pm

» ♥ bài Tarot ♥
by LightLikeLight01 Sat Nov 03, 2012 7:38 pm

» Muoi,........ muoi mot
by andyvuong Fri Nov 02, 2012 8:05 pm

» Bà Cụ Bán Rau Muống Đã Chết Trong Một Chiều Mưa Gió_ Xúc động thật đấy ko đùa đâu
by andyvuong Tue Oct 30, 2012 6:27 pm

» Lời Nguyền Huyết Ngải
by andyvuong Sun Oct 28, 2012 6:32 pm

» [Dịch vụ] Quà tặng âm nhạc + Thông điệp yêu thương
by my_ha_1999 Sat Oct 27, 2012 7:13 pm

» Wallpaper Manga Anime
by LightLikeLight01 Sat Oct 27, 2012 2:00 pm

» cam giac lan lon
by my_ha_1999 Fri Oct 26, 2012 6:50 pm

» 8a3 PHL Chi Nhánh 2 - Nơi để giải tỏa bức xúc
by Kax Wed Oct 24, 2012 5:59 pm

» Nhung bai hat ve me
by andyvuong Tue Oct 23, 2012 9:19 pm

» Xin hay mo rong vong tayu don toi
by andyvuong Tue Oct 23, 2012 9:09 pm

» những câu chuyện về tình bạn
by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:58 pm

» ♥♥♥hehehehehe♥♥♥
by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:43 pm

» Danh ngôn cuộc sống
by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:32 pm

» tinh cach cua ban nhu the nao?
by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:27 pm

» baj blog cua~ tuj
by andyvuong Mon Oct 22, 2012 8:07 pm

» h0x cack" tha thu" , h0x cack" wuen dj m0j d0n" dau
by andyvuong Mon Oct 22, 2012 8:04 pm

» Buon" chan" y_y
by andyvuong Mon Oct 22, 2012 7:51 pm

» Sốc ngôn - Những câu nói bất hủ
by my_ha_1999 Mon Oct 22, 2012 7:19 pm

» hãy đọc đi rồi yêu
by my_ha_1999 Mon Oct 22, 2012 7:13 pm

» hahahahahahahahahaahhahahahaha
by my_ha_1999 Mon Oct 22, 2012 7:13 pm

» bai viet da dag
by my_ha_1999 Mon Oct 22, 2012 7:09 pm

» Luật lệ ở xứ sở 8a3
by andyvuong Mon Oct 22, 2012 6:31 pm

» [Thông báo] Tuyển nhân sự cho forum
by doantrang Mon Oct 22, 2012 4:19 pm

» Vocaloid world
by LightLikeLight01 Sun Oct 21, 2012 3:40 pm

» Đôrêmon chế - Đôrêmon dưới phiên bản lừa tình, chém gió,....
by LightLikeLight01 Sun Oct 21, 2012 2:59 pm

» [Shop] Thú nuôi
by huong_giang_1999 Sun Oct 21, 2012 9:48 am

» khoảnh khắc kỳ diệu
by andyvuong Sat Oct 20, 2012 11:40 pm

» Trò Đùa Tạo Hóa - Hồ Ngọc Hà
by andyvuong Sat Oct 20, 2012 5:49 pm


2 posters

    cam giac lan lon

    andyvuong
    andyvuong
    Tráng Sĩ
    Tráng Sĩ


    Tổng số bài gửi : 140
    $$$ : 23591
    Điểm : 22
    Join date : 08/10/2012
    Age : 24
    Đến từ : 8a3

    cam giac lan lon Empty cam giac lan lon

    Bài gửi by andyvuong Sat Oct 20, 2012 9:14 pm

    ko hieu sao hom nay lai co nhieu cam giac trong nguoi den nhu zay, thay kho chiu.... kho tho.... ko muon noi chuyen voi ai va cung ko co 1 loi an ui nhung luc nay... sao cam thay bai THUONG HAI giong voi tam trang cua minh den nhu zay chua.... co phai moi nguoi dang thuong hai minh ko vay.... hay noi ra het di noi het nhung zy cac ban thay vuong sai, de vuong co tin than dung day va di tiep con duong tuong lai cua minh
    Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad
    ban noi ban hieu vuong u.... that muc cuoi ban cha hiu zy ze phuong ca ban va vuong chi la nhung nguoi ban binh thuong vay ma sao ban cu thich tim hieu ve gia dinh vuong,..... dang co cam giac bi xam pham doi tu,.... kho chiu va buc trong nguoi lem
    andyvuong
    andyvuong
    Tráng Sĩ
    Tráng Sĩ


    Tổng số bài gửi : 140
    $$$ : 23591
    Điểm : 22
    Join date : 08/10/2012
    Age : 24
    Đến từ : 8a3

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by andyvuong Sat Oct 20, 2012 9:40 pm

    nhin ra cua so thay me ze: lien chay qua phong me.... mo cua ra thay me dang soan do...
    - me di dau nua ha? toi nay me co ngu o nha hk?
    _ me co chuyen phai ra phan thiet gap con o nha ngu roi sang mai di hoc.
    - daz. con biet roi. me di chung nao me moi ve? sang mai me co ze kip ko?
    _ chac la chieu mai me moi ve. con len phong ngu di tre lam roi.
    - daz vay con len phong day, me di duong can than nha.
    sao cam thay buon chang bao gio me o nha voi minh tron ven mot ngay ca.... luc nao me cung chi co cong viec, me lam nhieu nhu the de lam zy chu??? nha minh kha kha" nhu zay la dc roi dung de nguoi ta ban tan nua me ah.
    bay gio ngoai cai may tinh ra thi chang biet choi zy, dan dan may tinh da lam ban than cua vuong nun roi.... loanh quanh mai tren may trang web mang nhung chang biet xem gi day, danh phai len forum cua lop minh chia se zay.... mong rang cac ban se ko nghi minh tu suong tren forum cua tap the....
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:39 pm

    Một thày giáo lớn tuổi đã kể lại cuộc thi mà có lần ông được mời làm giám khảo. Mục đích của cuộc thi là tìm xem đứa trẻ nào có lòng quan tâm đến người khác nhất. Người đoạt giải cuộc thi này là một cậu bé mới bốn tuổi.
    Gần nhà cậu bé có hai vợ chồng già luôn yêu thương và nương tựa lẫn nhau. Cho đến một ngày kia khi bà cụ qua đời, ông cụ đau buồn khôn xiết. Nhìn thấy ông cụ đau đớn, cậu bé đi qua nhà và leo vào ngồi trong lòng ông cụ, và cứ ngồi yên ở đó. Khi mẹ cậu bé hỏi cậu đã nói gì để an ủi ông cụ, cậu bé trả lời:
    - Con chẳng nói gì cả, con chỉ giúp cho ông khóc được thôi mà.
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:39 pm

    Mỗi lần thất vọng hay gặp thất bại trong cuộc sống, tôi lại nghĩ đến cau chuyện của một cậu bé gần nhà.
    Ngày đó, em đang tranh tài với các bạn cùng lớp trong một vai diễn trong vở kịch của trường. Mẹ em nói với tôi rằng em đã đặt hết tâm nguyện vào vai diễn thử này, mặc dầu trong thâm tâm bà biết rằng con trai bà không đủ năng khiếu. Đến ngày nhà trường quyết định chọn ai vào vai, tôi theo mẹ em đến trường để đón em sau giờ tan học.
    Vừa nhìn thấy mẹ, em chạy vội đến, đôi mắt sáng long lanh ngập tràn hãnh diện và thích thú:
    - Mẹ ơi mẹ thử đoán xem nào?
    Em la toáng lên và như không thể chờ được, bằng giọng hổn hển, xúc động, em nói luôn câu trả lời mà sau này trở thành bài học cho tôi:
    - Con được cô chọn là người vỗ tay và reo hò, mẹ ạ!
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:39 pm

    Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc. Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.

    Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó để người ấy biết rằng ta không hoàn hảo.

    Bố và mẹ đã yêu nhau được gần 30 năm. Mẹ từng là một cô gái được nhiều người để ý, mẹ đẹp và học giỏi. Nhưng tại sao mẹ lại chọn bố, một người không có gì đặc biệt? Có lần mẹ nói rằng, duy nhất bên bố, mẹ có thể biểu diễn điệu cười "khủng khiếp" của mẹ. Bởi mẹ biết bố yêu nụ cười ấy.

    Mẹ tự ti vì đôi bàn chân của mình, và vẫn thường đi những đôi giầy kín mu bàn chân. Nhưng bên bố, mẹ có thể cởi bỏ những đôi giầy cao gót rất điệu của mình và thu cả hai chân trần lên ghế. Bên bố mẹ có thể thực sự là mẹ, trên từng milimét vuông. Đó chính là sự tin cậy. Niềm tin cậy tạo nên bầu không khí an toàn để những tình cảm thân mật, âu yếm nảy sinh. Và những người yêu nhau có thể giao phó vào tay nhau cả quá khứ, hiện tại và tương lai của mình.

    Con có thể phải lòng một người con không tin cậy, nhưng thật khó mà có thể chung sống với họ. Trong tình yêu, con phải được thật là mình. Mặc cho tất cả những mưu mẹo nho nhỏ chúng ta vẫn thử và có thể gây ấn tượng được với người ta yêu trong buổi ban đầu hò hẹn, thì tình thân mật gắn bó lại dựa trên những gì mà những người yêu nhau biết về nhau.

    Người ấy cần phải biết cái tôi thực của con - con như thế nào khi con mệt mỏi, tức giận, nản lòng, phấn chấn. Người ấy phải yêu con như con vẫn thế, chứ không phải yêu cái hình ảnh hoàn hảo mà người ấy hi vọng có ở nơi con.

    Con đã xem phim Nhật ký tiểu thư Jones rồi, đúng không? Có một cảnh mà Mark Darcy nói với "tiểu thư" Jones rằng "Anh thích em, như em vẫn vậy". Và cô ấy hoàn toàn bị chinh phục. Tại sao lại có thể có một phản ứng mạnh như vậy cho một câu "tỏ-tình-không-hề-lãng-mạn"? Bởi vì Mark nói với cô ấy rằng anh ta thật sự nhìn cô ấy và anh ta yêu những cái anh ta nhìn thấy. Anh ta không nói anh thích cô ấy gầy đi mười cân, ăn mặc cho lịch thiệp hơn chút nữa hay xinh hơn một chút. Anh thích cô ấy như cô ấy vẫn thế, vô điều kiện. Cô ấy không cần phải cố gắng để gây ấn tượng với anh ấy, bởi Mark thực sự bị gây ấn tượng rồi.
    Sự tin cậy không thể tự nhiên mà có, dù đó là hai người yêu nhau say đắm. Nó cần nhiều thời gian và nỗ lực. Hãy lắng nghe cậu ấy, tôn trọng cậu ấy cũng như ý kiến của cậu ấy, và chấp nhận cậu ấy như cậu ấy vẫn vậy. Và con sẽ được đền đáp công bằng. Giống như mẹ đã yêu bố như bố vẫn vậy.

    Biết mình được yêu vì con người thực của mình sẽ khiến con cảm thấy tình yêu thật sự là chốn thiên đường, nơi mà con có thể từ bỏ mọi "vũ khí". Nó cho phép con được thực sự là mình mà không hề phải lo sợ bị giễu cợt và chối bỏ. Điều đó tuyệt vời vô cùng.

    Bố chúc con sẽ nhận được một lời tỏ tình không lãng mạn : " Anh yêu em , như em vẫn vậy "
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:39 pm

    Trong khu vườn nọ, có một bông hoa Violet xinh xắn, luôn tỏa ngát hương thơm. Nàng sống hạnh phúc cùng với những người bạn láng giềng.
    Một ngày nọ, ngắm nhìn chị Hoa Hồng kiêu sa với sắc đẹp rực rỡ làm sáng cả khu vườn, nàng Violet chợt thấy mình thật nhỏ bé. Nàng than thở : " So với chị Hoa Hồng may mắn kia, mình chẳng là gì cả. Giá như mình đuợc làm Hoa Hồng một lần trong đời nhỉ, một lần thôi để không phải nằm sát mặt đất thế này, mình cũng mãn nguyện lắm rồi".


    Có một bà tiên tình cờ biết được sự tình bèn hỏi bông hoa bé nhỏ :
    - Chuyện gì xãy ra với con vậy ?
    Nàng Violet cất giọng tha thiết :
    - Con biết Bà luôn nhân từ và đầy lòng yêu thương. Con cầu xin Bà hãy biến con thành Hoa Hồng !
    Bà tiên chăm chú nhìn bông hoa :
    - Con có bóêt mình đang đòi hỏi điều gì không ? Một ngày nào đó con sẽ hối hận đấy.
    Nhưng Violet vẫn một mực nài nĩ. Động lòng trước khát khao của nàng, cuối cùng bà tiên đồng ý. Bà chạm ngón tay thần kỳ của mình vào thân Violet, và ngay lập tức Violet biến thành một cây hoa hồng xinh tươi, kiêu hãnh vươn cao với những bông hoa đỏ rực trên cành.
    Một hôm, Giông Bão đi qua khu vườn, giật gãy các nhánh cây,làm bật gốc cả những cây cao to. Cả khu vườn bị vùi dập tơi tả trong gió bão, trừ những lòai hoa nhỏ bé nằm sát mặt đất như Violet.
    Bão tan. Bầu trời lại trong xanh. Các nàng Violet vẫy cành hoa tím, vui đùa bên nhau. Một nàng nhìn Hoa Hồng - là Violet ngày nào - thương xót :
    - Các bạn nhìn kìa, cô ấy đang phải trả giá cho mong muốn nhất thời của mình đấy !
    Nàng Hoa Hồng nằm quật dưới đất, thân hình gãy nát, hoa lá tả tơi, cố gắng dùng chút hơi thở cuối cùng thều thào :
    -Tôi chưa bao giờ biết sợ Giông Bão. Khi còn là một cành Violet bé nhỏ, đã có những lúc tôi cảm thấy thoãi mái và hài lòng với mình. Nhưng khi cứ mãi như vậy tôi chợt thấy mình nhỏ bé, nhàm chán và nhạt nhẽo. Tôi không muốn sống một cuộc đời mà quanh năm chỉ biết bám mình vào đất với vẻ sợ sệt, yếu đuối, và khi mùa đông đến sẽ vùi lấp dưới lớp tuyết trắng xóa. Hôm nay, tuy sắp phải từ giã các bạn nhưng tôi rất vui sướng và mãn nguyện vì đã biết thế nào là thế giới muôn màu trên cao. Tôi đã sống như một Hoa Hồng đích thực, đãn ngẫng cao nhìn ánh Mặt Trời, nghe đuợc lời thì thầm của chị gió và vui đùa với các chị Sương Mai. Tôi có thể chạm vào nếp áo của Thần Ánh Sáng bằng cánh hồng thơm ngát. Tôi sẽ chết nhưng tôi đã được đi đến tận cùng của khát vọng sống. Tôi đã thực hiện đuợc ứơc mơ của mình. Đó là điều ý nghĩa nhất trong cuộc đời tôi.
    Nói xong, nàng từ từ khép những cánh hồng héo úa lại và trút hơi thở cuối cùng với nụ cười mãn nguyệ
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:40 pm

    Cuối cùng nó cũng đậu đại học. Người đầu tiên nó muốn thông báo tin quan trọng ấy không phải là ba hay mẹ nó mà là người thầy kính yêu của nó...

    Nhà nó nghèo, lại đông anh em, quê nó cũng nghèo nên từ lâu chẳng có mấy ai dám nghĩ đến chuyện cho con vào đại học. Ba mẹ nó cũng vậy, phần vì quá nghèo, phần là vì nghĩ đến điều kiện của con mình "làm sao mà chọi với người ta"!... Thầy là người duy nhất ủng hộ nó, cho nó niềm tin rằng "mình có thể".

    Vui mừng chẳng được bao lâu, bao nhiêu lo lắng tràn về vây lấy nó... Năm năm trời, hàng trăm thứ tiền như bầy ong vo ve trong đầu nó.

    Rồi thầy đến mang cho nó một lô sách, vở mà nó đoán là những bài học "nhân-lễ-nghĩa" của thầy, dúi vào tay nó một gói nhỏ mà thầy bảo là "bí kíp" rồi dặn chỉ lúc nào khó khăn nhất mới được mở ra. Nó đã không "cảnh giác" thừa. Gói "bí kíp" mà lúc nhận từ tay thầy nó đã ngờ ngợ là một xấp những tờ tiền 10.000đ bọc trong hai lớp nilon cũ kỹ, những tờ tiền được vuốt phẳng phiu phần nhiều đã nhàu nát mà nó tin rằng thầy đã để dành từ lâu lắm! 900.000đồng, nó cứ mân mê những đồng 10.000 đã cũ mà thèm một góc không có ai để khóc.

    Đã hai năm kể từ cái ngày thầy lặn lội lên Sài Gòn thăm nó, dúi vào tay nó những đồng 10.000 nhọc nhằn rồi lại vội vã trở về. Sau đó thầy chuyển công tác. Hai năm, thỉnh thoảng nó vẫn nhận được những đồng 10.000 của thầy (lạ thay, lại vào những lúc tưởng chừng như nó bế tắc nhất!)... Hai năm, nó vẫn chưa một lần về thăm thầy. Trưa, mới đi học về, mẹ điện lên báo: "Thầy H. mất rồi!". Nó chỉ lắp bắp hỏi được ba chữ: "Sao thầy mất?", rồi sụp xuống khi mẹ cũng nghèn nghẹn ở đầu dây bên kia: "Thầy bệnh lâu rồi mà không ai biết. Ngày đưa thầy vào viện, bác sĩ chụp hình mới biết thầy đã hư hết lục phủ ngũ tạng rồi, chưa ai kịp đi thăm thì thầy đã...".

    Nó bỏ hết mọi sự leo lên xe đò. Trong cái nóng ban trưa hầm hập với cơn say xe mệt mỏi, nó thấy thầy hiền hậu đến bên nó, dúi vào đôi tay nóng hổi của nó những tờ 10.000 đồng lấp lánh... Đến bây giờ nó mới để ý thấy thầy đã xanh xao lắm, bàn tay tài hoa khéo léo ngày xưa đã gân guốc lên nhiều lắm... Nó chợt tỉnh, nước mắt lại lăn dài trên má, trái tim nó gào lên nức nở: "Thầy ơi... sao không đợi con về...!?". Vì nó cứ đinh ninh: nếu đổi những đồng 10.000 kia thành thuốc, thầy sẽ sống cho đến khi nó kịp trở về...
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:40 pm

    Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ một bàn tay và sự rang buộc một tâm hồn.
    Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra tình yêu không còn là điểm tựa và bên nhau không có nghiã là bình yên.
    Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra nụ hôn không phải là lời cam kết và quà tặng khác với lời hứa thật lòng.
    Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra không phải mùa nắng nào cũng đẹp.
    Và bạn biết chấp nhận thất bại với tư thế ngẩng cao đầu và đôi mắt sang, với sự cao thượng của tuổi trưởng thành chứ không bi lụy, cố chấp của trẻ thơ.
    Có ai đi không vấp ngã một đôi lần.
    Hãy góp nhặt những mảnh vỡ của mình và bước tiếp từ đây – trên con đường đã chọn của những ngày hôm nay và không trông chờ vào những gì chưa chắc chắn của ngày mai.
    Bạn hãy cho đi đừng tiếc nuối, níu kéo. Có ai cho đi mà cảm thấy mất bao giờ?
    Và hãy giữ lại những điều tốt đẹp nhất, gieo hạt trồng hoa trên mảnh đất tâm hồn, hơn mòn mỏi đợi chờ ai mang đến.
    Và bạn nhận ra rằng mình đã vượt qua.
    Cuộc sống sẽ them phần ý nghĩa
    Tự do mơ về những điều sẽ đến
    Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ - ngắm nhìn các vì sao
    Cảm nhận thật rằng bạn đang sống
    Bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng
    Dù bất kỳ điều gì xảy ra
    Tất cả là bắt đầu , với tất cả những gì vốn có
    Chờ đón bạn phía truớc.
    Trong ánh mắt lấp lánh niềm tin
    Của ngày mới mang đến.
    Veronica A. Shoffstall
    You never lose by loving. You always lose by holding back ( Barbara De Anggels )
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:40 pm

    Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ đã ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc như một nữ thần báo tử.
    Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.
    Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn đi. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi mẹ gọi.
    Khi bạn 3 tuổi, mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tình yêu. Bạn cám ơn mẹ bằng cách quăng đĩa cơm xuống sàn.
    Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn một vài cây bút màu. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tô chúng lên bàn ăn.
    Khi bạn 5 tuổi, mẹ diện cho bạn vào những ngày lễ. Bạn cám ơn mẹ bằng cách ngã ùm vào đống bùn gần nhất.
    Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cám ơn mẹ bằng cách la lên:” Con không đi”
    Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn quả bóng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách ném nó qua cửa sổ nhà bên cạnh.
    Khi bạn 8 tuổi, mẹ cho bạn một cây kem. Bạn cám ơn mẹ bằng cách để nó chảy cả vào lòng bàn tay.
    Khi bạn 9 tuổi, mẹ cho bạn đi học piano. Bạn cám ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ ngó ngàng đến việc thực hành.
    Khi bạn 10 tuổi, mẹ làm tài xế cho bạn suốt ngày, từ đi chơi bóng đến tập thể dục rồi hết tiệc sinh nhật này đến tiệc sinh nhật khác. bạn cám ơn mẹ bằng cách khi đến nơi nhảy ra khỏi xe và chẳng bao giờ quay lại.
    Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè đi xi-nê. Bạn cám ơn mẹ bằng cách xin ngồi ở hàng ghế khác.
    Khi bạn 12 tuổi, mẹ răn bạn rằng không được xem những chương trình ti vi nào đó. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đợi cho mẹ rời khỏi nhà rồi bật lên xem.
    Khi bạn 13 tuổi, mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bảo mẹ rằng không biết thế nào là sành điệu.
    Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn đi trại hè xa nhà một tháng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách quên chẳng viết lấy một lá thư.
    Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và chờ đợi sự chào đón của bạn. bạn cám ơn mẹ bằng cách khoá cửa phòng ngủ.
    Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái chiếc xe của mẹ. Bạn cám ơn mẹ bằng cách lấy nó chạy bất cứ lúc nào có thể.
    Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang đợi một cuộc gọi quan trọng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tán dóc trên điện thoại đến giữa đêm. Khi bạn 18 tuổi, mẹ đã khóc trong ngày tốt nghiệp của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.
    Khi bạn 19 tuổi, mẹ trả tiền học phí cho bạn, lái xe đưa bạn đến trường đại học, mang túi sách cho bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tạm biệt mẹ bên ngoài dãy phòng tập thể để khỏi lúng túng trước mặt bạn bè.
    Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn gặp gỡ ai chưa. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đáp:” Đó không phải là chuyện của mẹ”.
    Khi bạn 21 tuổi, mẹ đề nghị bạn những nghề nghiệp nào đó cho tương lai. Bạn cám ơn mẹ bằng cách trả lời :” Con không muốn giống mẹ”.
    Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn tại ngày lễ tốt nghiệp. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hỏi xem mẹ có thể tặng bạn một chuyến du lịch Châu Âu không?
    Khi bạn 23 tuổi, mẹ sắm sửa tất cả đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng những người bạn của mẹ thật xấu xí.
    Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch tương lai của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách giận giữ và càu nhàu:” Con xin mẹ đấy”.
    Khi bạn 25 tuổi, mẹ lo lễ cưới cho bạn, mẹ khóc và bảo mẹ yêu bạn biết bao. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dọn đến sống ở một nơi xa tít.
    Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi bạn và khuyên bảo về việc chăm sóc trẻ con. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng:” Mọi việc giờ đã khác xưa rồi”.
    Khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi điện để nhắc bạn nhớ một sinh nhật của người thân. Bạn cảm ơn mẹ bằng câu trả lời:” Con thật sự bận mẹ ạ”.
    Khi bạn 50 tuổi, mẹ ngã bệnh và cần bạn chăm sóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tìm đọc sách về đề tài :” Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào?”.
    Và rồi, một ngày kia, mẹ lặng lẽ ra đi. Tất cả những điều bạn chưa bao giờ làm sụp đổ tan tành.” Hãy ru con ngủ, ru con qua suốt đêm dài. Bàn tay đưa nôi… có thể cai trị cả thế giới.”
    Ta hãy dành một giây phút nào đó để báo hiếu và tỏ lòng kính trọng đối với người ta gọi là Mẹ, dù rằng một số người có thể sẽ không nói điều đó thẳng thắn với mẹ mình. Chẳng có điều gì có thể thay thế mẹ được. Hay trân trọng từng giây phút, dầu rằng đôi khi mẹ không phải là người hiểu ta nhất trong những người bạn của ta, có thể không đồng ý với những suy nghĩ của chúng ta, nhưng người ấy vẫn là mẹ bạn!!!
    Mẹ sẽ luôn ở bên bạn, lắng nghe những phiền muộn, niềm vui cũng như nỗi thất vọng của bạn. Hãy tự hỏi chính mình:” Mình có dành đủ thời gian cho mẹ để lắng nghe những phiền muộn và buồn chán của người nội trợ suốt ngày ở trong bếp không???”.
    Yêu thương và kính trọng mẹ, dù rằng bạn có thể có cách nhìn khác với mẹ. Khi mẹ ra đi, những kỉ niệm yêu mến của qua khứ và cả nuối tiếc sẽ ở lại.
    Đừng xem những điều gần gũi nhất với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:41 pm

    TTO - John Blanchard bật dậy khỏi băng ghế, chỉnh trang lại bộ quân phục và ngắm nhìn dòng người hối hả bước vào Nhà Ga Trung Tâm.

    Anh đang tìm kiếm một cô gái mình rất thân quen mà chưa hề biết mặt, cô gái với cành hoa hồng.

    Anh biết cô cách đây mười ba tháng trong một thư viện Florida. Khi lấy một quyển sách trên kệ xuống anh không khỏi tò mò, không phải vì nội dung của quyển sách, mà là vì những dòng ghi chú bằng bút chì bên lề sách, những dòng chữ phản ánh một con người với nội tâm sâu sắc, tinh tế. Anh tìm thấy tên của người mượn sách trước anh ở mặt trước quyển sách, cô Hollis Maynell. Sau một thời gian cố công tìm kiếm anh đã tìm được địa chỉ của cô gái. Cô sống ở thành phố New York. Anh đã viết thư giới thiệu mình và tỏ ý muốn làm quen. Ngày hôm sau anh phải lên tàu nhập ngũ, tham gia cuộc Chiến Tranh Thế Giới lần II.

    Mười ba tháng trôi qua, cả hai đã làm quen và hiểu nhau qua những cánh thư. Mỗi lá thư như mỗi hạt mầm tình yêu nảy nở trong trái tim của họ. Một chuyện tình lãng mạn đang dần lớn lên. Blanchard muốn có một tấm ảnh nhưng cô gái từ chối. Cô cho rằng nếu anh thực sự yêu cô thì việc cô trông như thế nào đâu có quan trọng.

    Rồi ngày anh được trở về từ châu Âu đã đến, họ hẹn gặp nhau lần đầu - 7giờ tối tại Nhà Ga Trung Tâm ở New York. “Anh sẽ nhận ra em thôi,” cô gái viết, “em sẽ cài một bông hồng đỏ nơi cổ áo”. Đúng 7 giờ tối anh đã có mặt nơi nhà ga và dõi mắt tìm kiếm người con gái anh yêu nhưng chưa lần gặp mặt. Hãy để chính Blanchard kể cho bạn nghe chuyện xảy ra thế nào:

    “Một người phụ nữ trẻ tiến về phía tôi, dáng người thanh mảnh. Mái tóc vàng óng uốn lọn ôm lấy đôi tai nhỏ nhắn; đôi mắt xanh trong như cánh hoa, đôi môi và chiếc cằm đằm thắm, trong chiếc áo khoác màu xanh nhạt cô rạng ngời, tươi tắn như mùa xuân đang về. Tôi bắt đầu tiến về phía cô và hoàn toàn không nhận ra rằng cô không cài hoa hồng. Khi tôi bước đến, một nụ cười đầy vẻ khiêu khích trên môi, cô thì thầm: “Anh sẽ đi cùng với em chứ?”.

    Hoàn toàn không thể cưỡng lại, tôi bước gần hơn về phía cô, bất chợt tôi nhìn thấy Hollis Maynell. Cô đứng ngay phía sau cô gái này. Một phụ nữ đã ngoài 40, mái tóc hoa râm bới gọn bên dưới chiếc nón đã sờn. Dáng người thấp đậm, hai bàn chân với đôi mắt cá to bè lèn chặt trong đôi giày gót thấp. Cô gái mặc áo xanh đã nhanh chóng bước đi.

    Tôi cảm thấy lòng mình như đã chia đôi, một nửa háo hức muốn đuổi theo cô gái, nhưng tận sâu thẳm trong lòng mình lại dành cho người phụ nữ mà tâm hồn đã cùng đồng hành, nâng bước cho tôi. Và người ấy vẫn đang đứng đó. Gương mặt nhợt nhạt, tròn trĩnh, dịu dàng và tình cảm, đôi mắt nâu xám với ánh nhìn ấm áp và phúc hậu. Tôi không còn lưỡng lự nữa.

    Những ngón tay nắm chặt vào quyển sách bọc da màu xanh đã sờn màu, quyển sách giúp cô ta nhận ra tôi. Có thể đây không còn chỉ là một tình yêu mà là một điều gì đó thật quý giá, một điều có lẽ còn hơn cả tình yêu, một tình bạn mà tôi đã và phải trân trọng và biết ơn vì đã có được. Tôi đứng ngay lại, chào cô ta và chìa quyển sách cho cô ấy, dù vậy tôi vẫn cảm thấy một sự thất vọng và chua xót trong lòng khi nói rằng:

    “Tôi là trung uý John Blanchard, và cô hẳn là Maynell. Tôi rất vui vì cô đến gặp tôi, tôi mời cô ăn tối nhé?”.

    Gương mặt người phụ nữ giãn ra với nụ cười rộng lượng: “Ta cũng không biết chuyện là thế nào nữa con trai ạ,” cô ta trả lời, “nhưng có một cô gái trẻ mặc áo xanh đã đi ngang qua đây, cô ấy xin ta hãy cài bông hoa này lên cổ áo, và nói rằng nếu con đến mời ta đi ăn tối, ta sẽ cho con hay rằng cô ấy đang đợi con ở nhà hàng lớn ngay góc đường. Cô ấy bảo rằng đây chỉ là một cuộc trắc nghiệm nhỏ!”.

    Thật không khó để hiểu ra mọi chuyện và tôi thật khâm phục sự khôn ngoan của Maynell. Nếu đó là tình yêu thật sự của trái tim, thì tình yêu đó sẽ đáp lại dù cho người đó không có vẻ ngoài thu hút. Houssaye đã viết: “Hãy cho tôi biết người bạn yêu là ai, tôi sẽ nói cho bạn biết bạn là ai”.
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:41 pm

    TTO - Tôi là cô gái xấu và luôn mặc cảm về thiệt thòi này. Nhưng anh đã cho tôi hiểu đẹp và hoàn hảo là hai điều hoàn toàn khác nhau.

    Bàn tay anh sờ nhẹ vào vết sẹo trên má tôi, vừa ôn tồn hỏi: “Cô là người mẫu phải không?”. Người mẫu ư? Tôi nhìn thẳng vào vị bác sĩ đối diện, cố tìm ra nét giễu cợt, nhạo báng mình trên gương mặt điển trai đầy nam tính của ông. Không ai có thể nhầm lẫn tôi với một người mẫu. Tôi là một cô gái xấu xí và thô kệch với vết sẹo bên má. Ngay cả mẹ cũng cho rằng chị tôi mới là đứa con gái xinh của bà.

    Tai nạn xảy ra năm tôi học lớp bốn. Một khối bê tông trong khi được cẩu lên để xây nhà hàng xóm đã va mạnh vào mặt tôi và để lại vết sẹo khá dài trên má. Khi ấy, ba bảo tôi trong tiếng thở dài: ”Con luôn là đứa con xinh xắn của ba cho dù người khác không nghĩ thế”!

    Vâng, tai tôi đã như điếc trước bao lời nhạo báng của lũ bạn cùng lớp. Mắt tôi giả vờ không nhận ra mình khác các bạn như thế nào. Tôi buộc mình không được soi gương. Trong một nền văn hoá mà cái đẹp ngự trị thì ai mà thèm để ý đến đứa con gái xấu xí như tôi. Vết sẹo bên má dìm tôi vào nỗi đau khôn cùng. Tôi nhốt mình trong phòng mặc cho nước mắt tủi hờn lăn dài mỗi khi cả nhà ngồi xem chương trình về sắc đẹp. Dần dà, tôi tập làm quen với sự thật.

    Nếu mình không có diễm phúc làm một người con gái xinh xắn, thì ít ra tôi cũng có thể ăn mặc chỉnh tề. Mái tóc được uốn xoăn hiện đại, cặp kính sát tròng thay cho hai gọng kính cận dày cộm. Tôi chịu khó trang điểm bằng cách quan sát những người phụ nữ xung quanh, vận trang phục phù hợp. Giờ đây, tôi sắp kết hôn. Vết sẹo ấy, một lần nữa lại hiện ra như một thách thức trước cuộc sống mới.

    “Dĩ nhiên, thưa ông. Tôi không phải là một người mẫu”, tôi trả lời với giọng phẫn nộ.

    Vị bác sĩ thẩm mỹ hai tay khoanh trước ngực, nhìn tôi trìu mến. “Thế thì tại sao cô lại lo lắng về vết sẹo đến thế? Nếu không có lý do nghề nghiệp buộc cô phải tẩy sẹo thì điều gì khiến cô đến đây?”.

    Bất giác, vị bác sĩ như đại diện cho tất cả những người đàn ông tôi từng gặp, những người đã từng chế nhạo, giễu cợt và ruồng bỏ tôi, phản bội tôi. Theo thói quen, tôi lại sờ tay lên má. Vết sẹo vẫn hằn trên mặt. Nó như nhắc tôi rằng ngươi là một cô gái xấu. Tự dưng mắt tôi đỏ hoe, cay xè. Người bác sĩ kéo ghế đến bên tôi, ôn tồn bảo:

    “Để tôi nói cho biết tôi nhìn thấy gì ở người đối diện. Một cô gái xinh xắn. Không phải một cô gái hoàn hảo mà là một cô gái xinh xắn. Cô biết Laura Hutton chứ? Bà ấy có một khe hở trên hàm răng cửa, Elizabeth Taylor có một vết sẹo nhỏ trên trán”.

    Đoạn, ông dừng lại và đưa cho tôi cái gương, tiếp lời: ”Tôi từng tự hỏi tại sao những người phụ nữ nổi tiếng lại có khiếm khuyết và tôi cũng tự tìm ra câu trả lời cho mình. Chính sự không hoàn hảo đó, cái có thể xem như là điểm thua kém của họ lại khiến họ nổi bật hơn mà không hề lẫn lộn với người khác. Và cũng khiến ta nhớ đến cô ấy như một con người bằng xương bằng thịt vì "nhân bất thập toàn mà”! Đừng để ý đến những kẻ xuẩn ngốc chê cười gương mặt cô. Cô dễ thương, xinh xắn vì cô là chính cô. Vẻ đẹp thật sự toả sáng từ bên trong con người cô. Hãy tin lời tôi!“.

    Tôi nhìn vào gương. Những lời nói của vị bác sĩ vang mãi bên tai.

    Nhiều năm sau đó, tôi trở thành một phụ nữ nổi tiếng rất được mến mộ về diễn thuyết và hùng biện trước hàng trăm người. Tôi biết mình là ai. Khi tôi thay đổi cách nhìn nhận tích cực với chính mình, những người khác cũng buộc phải thay đổi cách nhìn nhận tôi.

    Vị bác sĩ không xóa vết sẹo trên mặt tôi. Ông đã xoá đi vết sẹo mặc cảm tư ti trong tâm hồn một cô gái.
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Tue Oct 23, 2012 7:41 pm

    Trước khi mà bạn nói, hãy lắng nghe
    Trước khi bạn viết, hãy nghĩ suy
    Trước khi tiêu pha, hãy kiếm được tiền trước đã

    Trước khi đầu tư, hãy tìm hiểu
    Trước khi chỉ trích, hãy chờ đợi

    Trước khi cầu xin, hãy tha thứ
    Trước khi từ bỏ, hãy thử cố
    Trước khi về hưu, hãy dành dụm
    Trước khi chết, hãy học biết cách cho đi
    andyvuong
    andyvuong
    Tráng Sĩ
    Tráng Sĩ


    Tổng số bài gửi : 140
    $$$ : 23591
    Điểm : 22
    Join date : 08/10/2012
    Age : 24
    Đến từ : 8a3

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by andyvuong Thu Oct 25, 2012 7:24 pm

    ủa sao ngộ zạ ha??????????? mấy bài bà đăng đâu có bài nào trả lời đúng tâm trạng của tôi..... lấy trên mạng về chứ zỳ
    avatar
    my_ha_1999
    Trưởng Thành
    Trưởng Thành


    Tổng số bài gửi : 103
    $$$ : 21845
    Điểm : 20
    Join date : 14/10/2012
    Age : 24

    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by my_ha_1999 Fri Oct 26, 2012 6:50 pm

    tam trag cua ba` lam sao tui tra loi dc

    Sponsored content


    cam giac lan lon Empty Re: cam giac lan lon

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Wed May 08, 2024 4:07 am